RSS

Chậm một chút để ta nhìn lại nhau

Hoa nhỏ. Từng cánh, từng cánh trắng phai rơi. Ngày trôi qua, mai lại tới để lại trong tim miên man tà áo trắng, cành phượng đỏ mái hiên trường xưa. Đi thôi, ta phải đi đến một tương lại xa xôi, ta nhìn lại những bước chân nơi sân trường, lớp nhỏ, kỉ niệm. Chợt… chậm lại.

Đã qua rồi, những ngày gió thổi tung mái tóc xoã giữa những trắng tinh khôi. Trong nụ cười ai rực vàng trong nắng cháy cao nguyên. Tất bật, ta nhanh thật nhanh chạy tới chạy lui để đuổi theo hoài niệm, để chạy tới phía cầu vồng nắm lấy ước mơ. Nhưng. Khi nhìn lại. Kỉ niệm ở phía sau. Mỉm cười ảm đạm, ta đã bỏ quên mất nhiều thứ. Ta còn hối tiếc lắm những ngày tháng học trờ trong veo, tinh khôi.
Từng hàng cây trong sân, những bóng râm, những tán lá kỉ niệm. Ta muốn ôm hết. Ôm trọn những nóng nàn, những tiếng cười ấm lạ. Ôm hết mang đi theo ta những năm tháng phía trước. Để nhớ, để mãi mãi không quên.
Những gì đã qua có hối tiếc thế nào cũng không thể quay trở lại. Lớp mình ơi! Chỉ còn một tuần nữa thôi để gặp nhau. Tôi chỉ muốn an lành và ấm áp sẽ ở bên lớp mình thêm một tuần. Cả tiếng cười nữa, vang trong những ngày tinh khôi, ngày cuối.
Chậm lại. Chậm lại một chút để lòng vòng trên hành lang dài. Chậm. Để nghe đâu đó tiếng đùa nghịch. Chậm. Để lắng nghe thời gian thổn thức ngoài cửa sổ. Chậm. Nhìn những khuôn mắt ấy, bao năm ấy vương lại trong ta những hạnh phúc bất chợt dâng trào.
Và rồi bỗng… ước gì ta còn bé. Để vòi vĩnh tuổi thơ đừng trôi đi vội vã. Để lại thơ ngây, lại chạy, lại hát những ngày còn thơ.
Chăng còn nhiều thời gian. Cũng chẳng còn đủ nhiều nước mắt để khóc. Nhưng năm tháng trôi qua, ngủ trên những đám mây màu trắng trôi đi, xa mãi xa. Nếu có thể quay trở lại, co tuổi thơ ta chạy nhảy trong cơn mưa rào khắc khoải vì tiếc chưa một lần tắm mưa.
Mong rằng các bạn của tôi sẽ làm thật tốt, đạt kết quả thật cao trong những kỳ thi sắp tới. Chúc cho nụ cười sẽ mãi trên môi, và vững tin đi qua những chông gai để đi tới điểm cuối cùng. Nơi ấy, có khi nào chúng ta có thể gặp lại nhau. Để kể về những lỗi lầm ngốc nghếch và… cùng cười. Như là vết màu thời gian xám đen chưa từng ghé qua đây. Một chút thôi. Một chút…
Một ngày kia sải cánh bay lên, về phía mặt trời. Hong khô những muộn phiền bằng ánh nắng ấm áp. Ta tin, sẽ có lúc gặp lại nhau trên bầu trời ấy. Dù còn nhớ hay đã quên. Chúng ta vẫn là bạn.
Trời xanh, xanh thẳm
Một đôi cánh nhỏ
Chao nghiêng bình minh, chao nghiêng.
Cất cao trên bầu trời tiếng vọng
Rơi vào không trung, vào nắng
Ngày mai có ai còn nhớ.
Một đôi cảnh mỏng… tan vào ban mai
Ngày chẳng hề hết trên vai
Bước lên là… bình minh ấm áp.
P/s: Mong tất cả đạt được ước mơ của mình. Mong rằng ngày mai kia một ngày không xa lắm. Ngày hôm ấy có nắng. Nắng rọi bình yên, ấm áp. Ta gặp lại nhau.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Đăng nhận xét