RSS

Tình yêu chớm đông

Cơn gió mùa đầu tiên tràn về mang theo những hạt mưa dạt dào mà nhẹ nhàng đúng như vốn có của một mùa đông vẫn thế. Không gian chỉ còn tiếng mưa, tiếng gió thổi vi vu và cảm giác se lạnh chen vào. Vì mưa, vì lạnh nên đêm đặc quánh mịt mù sau tiếng thở nhè nhẹ và tiếng sột soạt của giấy bút chạm nhau. Đã lâu rồi chẳng còn cảm xúc để cảm nhận thời gian trôi qua chầm chậm như vậy. Yên bình làm sao.
Ngày mai thôi những sắc màu sặc sỡ của áo ấm mùa đông sẽ ngập tràn khắp phố. Mọi người như ấm áp hơn, đáng yêu hơn.
Đêm nay vẫn cố chấp ngồi lại bên ly cafe ấm nóng, cô đọng những cảm xúc nhạt màu để nghĩ ngợi nhiều hơn về quá khứ. Những gì đã trải qua cũng đủ tiếp thêm sức mạnh niềm tin.
Quá khứ khi nhớ lại lúc nào cũng thế, oán trách nhiều hơn, hận thù nhiều hơn, đau đớn nhiều hơn, tất cả đều nhiều hơn hạnh phúc. Dường như trong quá khứ hạnh phúc như chưa từng xuất hiện? Nhưng không, đó chỉ là cảm giác vậy thôi.
%thu tinh %thong diep tinh yeu
Quá khứ đau khổ đấy nhưng lại chan chứa biết bao những kỷ niệm và giấc mơ ngọt ngào những điều bây giờ chẳng thể gặp ngay cả trong mơ.
Quá khứ là hận thù nhưng lại khiến con tim thật rộng lượng để giờ đây dù chuyện gì xảy ra vẫn mỉm cười.
Có lẽ là thế, thời gian vẫn là phương thuốc nhiệm màu chữa lành những vết thương, có để lại sẹo đó nhưng cũng chỉ coi đó là những hoa văn khiến bức tranh đời thêm sức sống mà thôi.
Đêm thu cuối sao lại nhắc đến quá khứ nhiều vậy? Cơn gió đầu đông chẳng mại lại nhiều cảm xúc đó sao? Giữa yên bình bên ngoài và cồn cào, cuồng loạn bên trong đâu là cảm xúc thật?
Làm sao có thể nhắm mắt để đón một giấc ngủ vùi khi mà sự hoảng loạn vẫn còn hiện hữu. Hiện tại và quá khứ, thu và đông cũng vẫn nối tiếp nhau như một định nghĩa quen thuộc. Ngày hôm nay đó là hiện tại nhưng rồi sớm mai đó đã được gọi là quá khứ. Sau đêm thu này ngày mai thôi đã bắt đầu chớm đông.
Một tình yêu nhẹ nhàng mất đi sau ký ức
Một chớm đông về kết thúc một mùa thu.
ST

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Đăng nhận xét