RSS

Anh luôn nhớ em, cô gái đến từ hôm qua!

Rồi mai này, anh đi xa. Hà Nội ở lại, em ở lại. Nhịp sống vẫn thế, dòng người vẫn chảy trôi. Chỉ anh lo sợ biết bao giờ mới trở lại, bao giờ mới quay về với những bến đỗ bình yên. Hay liệu rằng có khi nào anh đánh rơi, lãng quên thứ gì hay không. Vốn trên đời không có điều mãi mãi, chỉ là lòng người bền được đến bao lâu.






Thế là Hà Nội của anh lại bước vào một mùa xuân nữa, em của anh lại thêm một tuổi. Tuổi hai mươi đẹp nhất đời người. Lâu rồi mình chẳng gặp nhau, cũng không giữ liên lạc, em có thay đổi gì nhiều không. Anh gần như chẳng có gì mới mẻ, vẫn cũ kĩ như thế. Có chăng, chỉ là đi nhiều hơn, trải nghiệm nhiều hơn. Cuộc sống của anh, ngoài bài vở, gia đình, em… còn có thêm những chuyến đi nữa. Hay ít nhất, là lặng ngắm những chuyến người qua.

Hà Nội chẳng phải mùa thu, mà Long Biên vẫn cứ lộng gió. Mà thật ra nơi này bốn mùa đều lộng gió, chỉ là mùa này, gió sẽ mát lành hơn, trong veo, và bãng lãng. Anh hay ngồi nơi quán quen, có anh chủ quán thân thiện, trò chuyện vài ba thứ chuyện vu vơ trên đời. Rồi anh lại thoáng nghĩ, biết bao giờ, anh mới được cùng em ngồi thảnh thơi nơi ấy, ngắm nhìn thành phố với những ánh đèn vàng, long lanh buổi đêm. Ngắm những chuyến tàu trễ chảy trôi, những nhịp ray tàu đều đều, chầm chậm. Để tự thấy lòng như lắng lại, được bình yên khi ngồi bên nhau… Xa rồi, biết lấy gì mà nhớ! Vì cuộc đời là những chuyến đi.

Anh đã từng xách ba-lô lên và đi. Những chuyến xe bus đã cùng anh qua bao nhiêu cung đường. Qua nắng mưa, qua giông bụi. Cùng anh đến nhiều nơi, và cùng nhau lướt qua bao nhiêu câu chuyện. Nhưng sau mỗi chuyến đi người ta lại trở về. Bởi ham vui thì có bao nhiêu chỗ, chỉ bình yên mới khiến người ta quay về mà thôi. Lòng anh biết bao lần giông bão, bao lần nhớ em đến nao lòng. Có khi cảm thấy nhịp thở như nặng nề, loạn nhịp bởi gặp một ai đấy giống em. Từ mái tóc đen, dày và mượt, nụ cười thân thuộc, hay những câu vui đùa chẳng may trùng hợp… thế rồi những thứ ấy cũng mãi mãi chỉ là điều thoáng qua. Chỉ một nơi, một nơi bình yên mà anh luôn nghĩ đến... Là em!

Vô tình anh đọc được những dòng ghi chú của 1 cô bạn về những chuyến tàu mà thấy mình ngu ngơ quá. Có lẽ đã già quá rồi, không thể nghĩ đơn giản được, vô lí quá em nhỉ, ngu ngơ mà chẳng thể thành ngây thơ. Anh đã bao lần đứng ngắm nhìn những chuyến tàu qua, không vội vã. Bao lần dòng người hối hả, cau có vì mất thì giờ cho những chuyến tàu kia, thì anh vẫn cứ thảnh thơi mỉm cười. Mỗi chuyến tàu qua, luôn gợi nên những khoảnh khắc xúc động. Có người trên chuyến đi ấy để trở về, có người sẽ ra đi thật xa. Còn anh, mỗi toa lướt đi, cũng như bao nhiêu con người đã lướt qua nhịp sống của mình. Đôi khi là những lần buông tay hờ hững, đôi khi là chủ động quay lưng, và đầy hối tiếc. Nhưng cũng có khi, người ta lẳng lặng ngoảnh mặt đi. Như em! Mỗi chuyến tàu qua, lần nào cũng có cảm giác như ai chở điều gì đi mất, trào lên cảm giác hụt hẫng chông chênh của người ở lại. Tự nhiên nghĩ đời người như những chuyến tàu. Đến một thành phố, lên một chuyến tàu, và xuống ở một ga khác.

Anh cũng định có lần bắt tàu đi xa, tự nghĩ rằng nếu có khi không may mắn, rồi lại đợi chờ. Anh vẫn tin rằng khi anh lỡ chuyến tàu mà anh là hành khách ở toa ghế ngồi cứng không điều hòa là lúc anh có thêm thời gian tích lũy để anh có được vé ở toa nằm mềm điều hòa. Khi thứ tốt nhất rời bỏ mình mà đi thì sẽ có thứ tốt hơn dành cho mình. Anh vẫn thường mê mẩn những chuyến tàu, thần người nhìn những chuyến tàu đi qua, miên man những suy nghĩ, và cảm xúc thân thuộc.

Rồi mai này, anh đi xa. Hà Nội ở lại, em ở lại. Nhịp sống vẫn thế, dòng người vẫn chảy trôi. Chỉ anh lo sợ biết bao giờ mới trở lại, bao giờ mới quay về với những bến đỗ bình yên. Hay liệu rằng có khi nào anh đánh rơi, lãng quên thứ gì hay không. Vốn trên đời không có điều mãi mãi, chỉ là lòng người bền được đến bao lâu.






Cũng như hai lời đối ngược trong cùng một bài hát:

“Và rồi ta hứa sẽ quay trở lại”

Sau cùng:

“Dường như là vẫn thế em không trẻ lại, mãi mãi là như thế anh không trẻ lại”

Anh luôn nhớ em, cô gái đến từ hôm qua!

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Đăng nhận xét